垂老別(杜甫)拼音版、注音及讀音
垂老別拼音版、注音及讀音:
文學(xué)家:杜甫
chuí lǎo bié
垂老別
sì jiāo wèi níng jìng,chuí lǎo bù dé ān。zǐ sūn zhèn wáng jǐn,yān yòng shēn dú wán。四郊未寧靜,垂老不得安。子孫陣亡盡,焉用身獨(dú)完。
tóu zhàng chū mén qù,tóng háng wèi xīn suān。xìng yǒu yá chǐ cún,suǒ bēi gǔ suǐ gàn。
投杖出門去,同行為辛酸。幸有牙齒存,所悲骨髓干。
nán ér jì jiè zhòu,cháng yī bié shàng guān。lǎo qī wò lù tí,suì mù yī shang dān。
男兒既介胄,長揖別上官。老妻臥路啼,歲暮衣裳單。
shú zhī shì sǐ bié,qiě fù shāng qí hán。cǐ qù bì bù guī,hái wén quàn jiā cān。
孰知是死別,且復(fù)傷其寒。此去必不歸,還聞勸加餐。
tǔ mén bì shén jiān,xìng yuán dù yì nán。shì yì yè chéng xià,zòng sǐ shí yóu kuān。
土門壁甚堅(jiān),杏園度亦難。勢異鄴城下,縱死時(shí)猶寬。
rén shēng yǒu lí hé,qǐ zé shuāi lǎo duān。yì xī shào zhuàng rì,chí huí jìng cháng tàn。
人生有離合,豈擇衰老端。憶昔少壯日,遲回竟長嘆。
wàn guó jǐn zhēng shù,fēng huǒ bèi gāng luán。jī shī cǎo mù xīng,liú xiě chuān yuán dān。
萬國盡征戍,烽火被岡巒。積尸草木腥,流血川原丹。
hé xiāng wéi lè tǔ,ān gǎn shàng pán huán。qì jué péng shì jū,tā rán cuī fèi gān。
何鄉(xiāng)為樂土,安敢尚盤桓。棄絕蓬室居,塌然摧肺肝。