韓干馬十四匹(蘇軾)拼音版、注音及讀音
韓干馬十四匹拼音版、注音及讀音:
文學(xué)家:蘇軾
hán gàn mǎ shí sì pǐ
韓干馬十四匹
èr mǎ bìng qū zǎn bā tí,èr mǎ wǎn jǐng?? wěi qí。二馬并驅(qū)攢八蹄,二馬宛頸??尾齊。
yī mǎ rèn qián shuāng jǔ hòu,yī mǎ què bì cháng míng sī。
一馬任前雙舉后,一馬卻避長鳴嘶。
lǎo rán xī guān qí qiě gù,qián shēn zuò mǎ tōng mǎ yǔ。
老髯奚官騎且顧,前身作馬通馬語。
hòu yǒu bā pǐ yǐn qiě xíng,wēi liú fù wěn ruò yǒu shēng。
后有八匹飲且行,微流赴吻若有聲。
qián zhě jì jì chū lín hè,hòu zhě yù shè hè fǔ zhuó。
前者既濟(jì)出林鶴,后者欲涉鶴俯啄。
zuì hòu yī pǐ mǎ zhōng lóng,bù sī bù dòng wěi yáo fēng。
最后一匹馬中龍,不嘶不動(dòng)尾搖風(fēng)。
hán shēng huà mǎ zhēn shì mǎ,sū zǐ zuò shī rú jiàn huà。
韓生畫馬真是馬,蘇子作詩如見畫。
shì wú bó lè yì wú hán,cǐ shī cǐ huà shuí dāng kàn。
世無伯樂亦無韓,此詩此畫誰當(dāng)看。
yǒu yán jùn dōng běi jīng shān xià kě yǐ gōu quǎn jī shuǐ yīn yǔ wú zhèng zì wáng hù cáo tóng wǎng xiāng shì yǐ dì duō luàn shí bù guǒ hái yóu shèng nǚ shān shān yǒu shí shì rú mù ér wú guān guǒ huò yún sòng sī mǎ huán tuí mù èr zi yǒu shī cì qí yùn èr shǒu cè shǒu qū qū wèi yì zhē,bēn liú yī shùn juǎn qiān jiā。
有言郡東北荊山下可以溝畎積水因與吳正字王戶曹同往相視以地多亂石不果還游圣女山山有石室如墓而無棺槨或云宋司馬桓魋墓二子有詩次其韻二首側(cè)手區(qū)區(qū)未易遮,奔流一瞬卷千家。
gòng yí zhì bó chū wéi zhào,yóu yǒu zhāng tāng yù cáo xié。
共疑智伯初圍趙,猶有張湯欲漕斜。
yǐ zuò yū shū lái cǐ dì,fēn jiāng láo kǔ sòng shēng yá。
已坐迂疏來此地,分將勞苦送生涯。
shǐ jūn xià cè zhēn kān xiào,yǐn yǐn jīng léi xiǎng tà chē。
使君下策真堪笑,隱隱驚雷響踏車。
máng máng qīng sì rào gū cén,guī lù xiāng jiāng dé zàn lín。
茫茫清泗繞孤岑,歸路相將得暫臨。
shì zhe máng xié chuān luò què,gèng rán sōng jù zhào yōu shēn。
試著芒鞋穿犖確,更然松炬照幽深。
zòng lìng sī mǎ néng chán shí,nài yǒu zhōng láng jiě mō jīn。
縱令司馬能镵石,奈有中郎解摸金。
qiáng xiě cāng yá liú suì yuè,tā nián shuí shí cǐ shí xīn。
強(qiáng)寫蒼崖留歲月,他年誰識此時(shí)心。