聽穎師彈琴注音版 聽穎師彈琴拼音版全文
《聽穎師彈琴》是唐代詩人韓愈所寫的古體詩。以下是聽穎師彈琴注音版、聽穎師彈琴拼音版全文,歡迎閱讀。
聽穎師彈琴注音版
《 聽tīng穎yǐng師shī彈tán琴qín 》
昵nì昵nì兒ér女nǚ語yǔ , 恩ēn怨yuàn相xiāng爾ěr汝rǔ 。
劃huá然rán變biàn軒xuān昂áng , 勇yǒng士shì赴fù敵dí場chǎng 。
浮fú云yún柳liǔ絮xù無wú根gēn蒂dì , 天tiān地dì闊kuò遠yuǎn隨suí飛fēi揚yáng 。
喧xuān啾jiū百bǎi鳥niǎo群qún , 忽hū見jiàn孤gū鳳fèng皇huáng 。
躋jī攀pān分fēn寸cùn不bù可kě上shàng , 失shī勢shì一yī落luò千qiān丈zhàng強qiáng 。
嗟jiē余yú有yǒu兩liǎng耳ěr , 未wèi省shěng聽tīng絲sī篁huáng 。
自zì聞wén穎yǐng師shī彈dàn , 起qǐ坐zuò在zài一yī旁páng 。
推tuī手shǒu遽jù止zhǐ之zhī , 濕shī衣yī淚lèi滂pāng滂pāng 。
穎yǐng乎hū爾ěr誠chéng能néng , 無wú以yǐ冰bīng炭tàn置zhì我wǒ腸cháng !
聽穎師彈琴拼音版全文
《 tīng yǐng shī tán qín 》
nì nì ér nǚ yǔ , ēn yuàn xiāng ěr rǔ 。
huá rán biàn xuān áng , yǒng shì fù dí chǎng 。
fú yún liǔ xù wú gēn dì , tiān dì kuò yuǎn suí fēi yáng 。
xuān jiū bǎi niǎo qún , hū jiàn gū fèng huáng 。
jī pān fēn cùn bù kě shàng , shī shì yī luò qiān zhàng qiáng 。
jiē yú yǒu liǎng ěr , wèi shěng tīng sī huáng 。
zì wén yǐng shī dàn , qǐ zuò zài yī páng 。
tuī shǒu jù zhǐ zhī , shī yī lèi pāng pāng 。
yǐng hū ěr chéng néng , wú yǐ bīng tàn zhì wǒ cháng !
注釋
猶如一對親昵的小兒女輕言細語,卿卿我我聚兩個俏冤家暗敘哀曲。
豪放得如風展旗是誰正高歌引吭,有勇士似電掣馬揮長劍殺敵擒王。
又轉成浮云依依柳絮起無根無蒂,沒奈何圓天茫茫道路迷宕東宕西。
嘰嘰啾啾分明是煙霞中羽光翻浪,影影綽綽兀立在喬木上百鳳朝凰。
峭壁懸崖壓人來寸步都攀援難上,黑壑深淵崩石下千丈猶轟隆傳響。
慚愧呀我空有耳朵一雙,對音樂太外行不懂欣賞。
聽了你這琴聲忽柔忽剛,振人起強人坐令人低昂。
倉皇中我伸手把琴遮擋,淚潮呀早已經洶涌盈眶。
穎師傅好功夫實非尋常,別再把冰與火填我胸膛。