山中獨(dú)吟(白居易)拼音版、注音及讀音
山中獨(dú)吟拼音版、注音及讀音:
文學(xué)家:白居易
shān zhōng dú yín
山中獨(dú)吟
rén gè yǒu yī pǐ,wǒ pǐ zài zhāng jù。wàn yuán jiē yǐ xiāo,cǐ bìng dú wèi qù。人各有一癖,我癖在章句。萬(wàn)緣皆已消,此病獨(dú)未去。
měi féng měi fēng jǐng,huò duì hǎo qīn gù。gāo shēng yǒng yī piān,huǎng ruò yǔ shén yù。
每逢美風(fēng)景,或?qū)糜H故。高聲詠一篇,恍若與神遇。
zì wèi jiāng shàng kè,bàn zài shān zhōng zhù。yǒu shí xīn shī chéng,dú shàng dōng yán lù。
自為江上客,半在山中住。有時(shí)新詩(shī)成,獨(dú)上東巖路。
shēn yǐ bái shí yá,shǒu pān qīng guì shù。kuáng yín jīng lín hè,yuán niǎo jiē kuī qù。
身倚白石崖,手攀青桂樹(shù)。狂吟驚林壑,猿鳥(niǎo)皆窺覷。
kǒng wèi shì suǒ chī,gù jiù wú rén chù。
恐為世所嗤,故就無(wú)人處。